Cảnh Giới Tình Yêu – Tổng Hợp Những Đoản Khúc
Giây Phút Tâm Tình
Nương ơi! Nàng có thấy đêm nay
Ánh nguyệt long lanh tỏa sáng ngời
Và có nghe lòng dào dạt nhớ
Một thời dương thế quạnh chơi vơi?
Thuở ấy đôi mình chỉ lạ xa
Trùng dương diệu vợi tách hai nhà
Em trời Tây sống, anh Đông ở
Ngôn ngữ Việt Nam giúp đậm đà
Vườn thơ, lầu mộng kết tơ vương
Theo bóng thời gian thắm sợi hường
Bởi hứng lỡ làng rơi nghịch cảnh
Để hoài da diết, nghẹn tư tương…
Lang ơi! Kỷ niệm chuỗi hoài mong
Trắc trở, éo le luống não nùng
Thương nhớ ngập đầy sâu tấc dạ
Mà ôi! Cam chịu trọn đời không
Được gặp một lần bậu dấu yêu
Khiến niềm tê tái biết bao nhiêu
Võ vàng, khắc khoải theo ngày tháng
Nhỏ lệ bâng khuâng mỗi độ chiều
Lắm khi em muốn thét gào to
Vơi bớt héo hon, nỗi đợi chờ
Nhưng chỉ âm thầm ôm giá lạnh
Mỏi mòn, canh cánh, bước chơ vơ…
Nương ơi! Tất cả khổ đau thương
Chất ngất lòng ta những tiếng đàn
Giờ đã qua rồi như gió thoảng
Dưới bầu bát ngát điểm màn sương…
Thiếp sẽ cùng chàng vui sớm hôm
Du sơn ngoạn thủy ngắm hoàng hôn
Xem dòng nước chảy khơi tình ái
Bù đắp trần gian tím mảnh hồn…
19/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Nỗi Lòng Của Lang
Tay cầm chén ngọc của nàng trao
Sóng sánh lăn tăn ánh tửu đào
Như thể sự tình thời cõi thế
Vẫn tiềm lởn vởn ở trong nhau…
Nương ơi! Da diết tấc lòng ta
Khi nỡ ra đi bỏ lại nhà
Vợ gối chăn đơn, chìm khắc khoải
Héo hon, vò võ ngóng trời xa
Bởi nhớ Mẹ Cha, nhớ mối giềng
Nhớ bầu Tộc Tổ, nhớ hồn thiêng
Ba nghìn năm chẵn nơi âm cảnh
Cứ mãi vấn vương, tím nỗi niềm…
Gặp được song đường giữa thế gian
Giờ đây đã chuyển kiếp phù vân
Hồn con bay đến bên thân mẫu
Nhập bụng đầu thai trở lại trần
Nào hay tất cả chuyện đôi mình
Trí não âm thầm khép lặng thinh
Theo bóng thời gian chầm chậm đến
Duyên trần chỉ mối buộc tâm linh
Nhưng có cái gì tận đáy sâu
Cứ hoài gợn sóng dưới canh thâu
Rồi khuya đêm ấy bừng tia chớp
Đánh thức hình xưa một chiếc cầu…
Biết nàng cũng lặn lội lên đây
Thương nhớ tim ta chất ngất đầy
Nên thả gót lần vào ảo ảnh
Lang thang khắp nẻo dõi tìm Ai
Gặp gỡ éo le cảnh lỡ làng
Trọn đời canh cánh siết hồn Lang
Cũng đành cam chịu chờ qua kiếp
Bước xuống sông ma kiếm lại nàng…
20/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Tâm Tình Phu Thê
Giờ đây âm giới vợ chồng ta
Sớm tối tặng nhau luống đậm đà
Bù đắp một thời trên cõi thế
Héo hon, khắc khoải ngóng trời xa…
Vườn mát anh trồng cây ngát hương
Dìu em ra đó ngắm mây buồn
Cho em mượn ý gieo thành nhạc
Dưới ánh trăng vàng khảy khúc thương
Anh sẽ vượt đồi đến thẳm sâu
Hái trăm lá mượt đủ ba màu
Đem về phơi nắng rồi gom cất
Để đó cho mình luyện thuốc đau
Đêm đêm sương đọng ánh long lanh
Anh bước lần ra hốt dụm dành
Em chế tửu đào, khi giá lạnh
Cùng nhau cạn chén sưởi thâu canh
Thực phẩm tiêu dùng giúp thọ niên
Bằng loài thảo mộc chất ngon hiền
Anh bay lên núi tìm mang xuống
Khéo léo bàn tay vợ…khiến ghiền
Hoa trổ đượm đầy sắc đẹp xinh
Nghìn thiên anh hái sắp nên hình
Cho em biến cỏ thay thành chỉ
Đan áo hàn đông mặc ấm tình
Chiều chiều thanh thản dạo bờ sông
Anh kéo tà dương rụng xuống dòng
Em góp hương ngàn hòa lại một
Thành thơ xướng họa khoả khuây lòng
Mãi mãi từ nay chẳng phải còn
Một trời tuyết trắng phủ hoàng hôn
Trái ngang, cách trở sầu thương nhớ
Da diết con tim, tím mảnh hồn…
21/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Cảnh Giới Tình Yêu
Thỏ thẻ ngân nga tiếng của nàng
Hồn ta dào dạt, nỗi lâng lâng
Choàng tay ve vuốt thân ngà ngọc
Thủ thỉ tai em chút đỉnh vần…
Âm giới cảnh ngàn đẹp biết bao
Bên này sừng sững ngọn đồi cao
Có mây nhàn nhạt bay lờ lững
Có gió du dương thổi xạc xào
Bên kia bát ngát dãy trùng dương
Nhấp nhố xa xa mấy cánh buồm
Vần vũ trên cao đàn ó biển
Như chào đưa tiễn khách về phương
Trước mặt quanh co khúc khuỷu dài
Hai bờ đủ sắc tỏa hương say
Suối reo tí tách từ đâu đó
Văng vẳng âm vang dỗ giấc ngày
Sau lưng thạch động nét âm u
Thỉnh thoảng lộng phong kéo vụt vù
Gợi cái gì đây nơi trí não
Khỏa khuây, tìm hiểu, bước ngao du
Sáng chiều nắng trải ánh đưa êm
Mơn mởn hoa xuân mọc sát thềm
Bướm lớn, ong to màu óng ánh
Chập chờn bay lượn vẽ con tim
Sông ma thăm thẳm nước trong veo
Những lúc đôi ta thả mộng diều
Biến nhánh cành khô trôi lững thững
Thành thuyền song phượng lướt phiêu diêu
Bốn mùa thanh thản giữa mênh mông
Xanh, tím, vàng, nâu, xám, trắng, hồng
Một bức tranh trời loang đủ sắc
Tặng tình vạn kỷ ấm lòng son…
22/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Giữ Đúng Lời Thề
Nương ơi! Nàng hãy bước qua đây
Quyện cánh cùng bay đến chỗ này
Ta sẽ dìu em sang phía ấy
Ngắm bầu hoa nở ngát hương say,
Để được lâng lâng mát cõi lòng
Thả hồn lững thững ngược thời gian
Có đôi bóng trắng đầy yêu dấu
Sớm tối thong dong khảy điệp đàn
Chẳng buồn héo hắt, nghẹn đau thương
Tợ kiếp phù vân luống đoạn trường
Lắm cảnh u hoài hay bạc phận
Từng đêm da diết dưới trăng sương
Để được quay về cảnh giới xưa
Êm đềm, thanh thản sớm chiều trưa
Khi vui vượt núi đùa mây bạc
Lúc nghịch ra khơi đẩy ngọn lùa
Chẳng bận lo toan với muộn phiền
Một đời canh cánh dạ triền miên
Trở trăn, thao thức già hơn tuổi
Giữa khối không gian vạn xích xiềng…
Giờ vẫn còn đây mé trái rừng
Dãy bờ tim tím sắc hoa sim
Ba ngàn năm trước ta vào đó
Ngây ngất yêu đương, giỡn trốn tìm
Tất cả hình như vẻ đợi chờ
Thâm tình thiên kỷ khuất xa lơ
Nên sầu trông ngóng rung theo gió
Thỉnh thoảng cành non lắc vật vờ
Nay gót dương trần đã mỏi mê
Biết bao gánh chịu nỗi ê chề
Biết bao thống thiết, sầu cô lẻ
Giây phút này đây giữ đúng thề…
24/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Hoài Niệm Để Ngàn Thương
Thổn thức tim ta khúc nhạc lòng
Nhớ về dương thế chuỗi hàn đông
Cầu duyên lỗi nhịp, sầu da diết
Buốt giá triền miên cuốn chặt vòng…
Đậm đà, tha thiết biết bao nhiêu
Cứ mỗi hoàng hôn rụng nắng chiều
Hướng vọng xa xăm bầu diệu vợi
Bâng khuâng, khắc khoải rải đìu hiu
Nẻo vắng lê chân, sắc thẫn thờ
Dạ hoài canh cánh, nỗi chơ vơ
Ảnh hình mộng ước nhiều giây phút
Ẩn hiện không gian bóng vật vờ
Vẫn vậy bốn mùa chầm chậm qua
Trở trăn, thao thức chỉ xem là
Thói quen mỗi độ buồn nhung nhớ
Khuây khỏa hoặc đau dưới ráng tà
Chuỗi sống, cảnh đời chịu gió mây
Lắc rung, vần vũ phủ trùm đây
Cố vươn che chắn, đừng cho ngả
Thầm dưỡng nuôi cây nhựa sống đầy…
Nương ơi! Dương thế kiếp phù vân
Thống khổ cho em ngập choáng lần
Ai nỡ siết tình dìm tuyết lạnh
Khiến tay tê tái, nghẹn cung đàn
Giờ đây trở lại bến sông thương
Bù đắp thời gian luống đoạn trường
Ta sẽ luôn dìu nàng đỉnh tận
Cạn bầu tửu ngọc ngát men hương
Để hạt long lanh tẩm mảnh hồn
Cho niềm yêu dấu mát từng cơn
Cho sông ma chảy nghìn năm chảy
Hơi bốc lên cao mãi mãi còn…
26/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Buổi Sáng Dạo Rừng Lan
Bầu âm cảnh sáng nay tràn ấm áp
Ta với nàng dạo mát cánh rừng lan
Ngắm đó đây dọc ngang phơi đủ sắc
Nỗi dạt dào chất ngất, trỗi lâng lâng…
Ồ! Hình như âm vang từ đâu đó
Tợ tiếng đàn theo gió chuyển sang đây
Em có cảm, có hay không nương hỡi
Có hướng về vời vợi chạnh trần ai?
Thuở đôi mình đoạn đoài mang vương vấn
Suốt trầm luân hụt hẫng bởi ngàn thương
Trưa sớm tối ôm buồn nơi nẻo vắng
Thắt thẻo lòng, canh cánh, nghẹn tư tương
Khuya thao thức nhìn sương treo lá cỏ
Nghe dế mèn rỉ rả khúc nỉ non
Ôi! Khắc khoải từng cơn gờn quặn xé
Chỉ âm thầm ửng lệ dưới đêm đơn
Chiều lại chiều, hoàng hôn giăng nhạt tím
Cái gì làm xao xuyến dạ không thôi
Cố kéo ảnh, cuối trời xa ẩn hiện
Để mộng hồn lưu luyến đặt bờ môi
Còn nhiều nữa ngậm ngùi đau ngang trái
Xót lỡ làng, tê tái tím con tim
Đường dương thế triền miên trong nhức nhối
Theo tháng ngày rười rượi nhớ nhung thêm
Giờ sum họp thuyền duyên xuôi sóng nước
Dòng sông dài nhẹ lướt đến thênh thang
Thời dĩ vãng trần gian sầu thả bước
Hẳn từ nay trả ngược cánh phù vân…
Nương yêu ạ! Nắng loang dần đỉnh ngọn
Phía trái bờ thỉnh thoảng gió vi vu
Em có nghe tiếng ru xưa đồng vọng
Réo gọi tình quyện bóng mãi nghìn thu?
27/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm