Buồn Nhớ Cha Mẹ

BUỒN NHỚ CHA MẸ

Trời hôm nay đìu hiu, bầu u ám
Cả bốn bề ảm đạm trải buông lơi
Cõi không gian từng hồi giăng mảng tối
Gợi thêm sầu vời vợi bóng lang thang…

Kể từ đây đã tắt hết vầng trăng
Màn sương tuyết phủ dần lên khắp chỗ
Dãy mờ mịt đẩy trôi làn ánh tỏ
Để thẫn thờ lối ngõ lạnh luồn sâu

Đàn đứt dây, điệu hát có còn đâu
Chỉ hỗn độn nát nhàu gây lạc tiếng
Bao du dương dẫn tâm hồn xao xuyến
Đã hết rồi theo nấc nghẹn đau thương

Cha Mẹ ơi! Năm xưa trên con đường
Đàn gà nhỏ hai đầu Cha với Mẹ
Còn bây giờ đã trở thành quạnh quẽ
Hiu hắt tàn vắng vẻ điệp kêu con

Khiến tận cùng thăm thẳm nỗi héo hon
Biến khúc nhạc cung đàn nhiều nức nở
Và sẽ mãi không ngừng buồn với nhớ
Ảnh sắc vàng muôn thuở khuất chìm sâu

Biết giờ này Cha Mẹ đã về đâu
Được an lạc hay sầu quay hướng vọng
Cõi phù vân phong ba hằng khuấy động
Giọt máu tình đang sống giữa trần gian

Da diết lòng lặng lẽ những hoàng hôn
Nhớ Cha Mẹ êm đềm sông nước chảy
Còn đâu nữa được trông, được nhìn thấy
Mảnh trăng vàng ánh trải sáng con đi.

17/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *