Dòng Thơ Nhạc – 6

 

Nguyễn Thành Sáng

CHIẾC BÓNG HOÀNG HÔN

“Thơ Nhạc”

Chiều chiều lão bước ven sông
Nhìn muôn sóng vỗ bập bồng xa khơi
Mênh mang nỗi nhớ một thời
Trỗi lòng khúc nhạc đầy vơi tủi hờn…

Đâu rồi dưới ánh trăng tròn
Lửa hồng nung nấu đẩy hồn lên cao
Nghĩa ân, ý sống dạt dào
Nhịp nhàng xoải cánh bay vào thênh thang

Đâu rồi một tiếng chuông ngân
Âm vang tình sử ngập tràn tơ vương
Khuya khuya réo rắt quạnh vườn
Gợi niềm vạn kỷ nỗi buồn chia li

Đâu rồi ngõ vắng chân đi
Luyến lưu dĩ vãng, thầm thì con tim
Lang thang khắp nẻo kiếm tìm
Để này gặp gỡ bên thềm heo may…

Ngậm ngùi, chan chứa còn đây
Mà kia phận số héo gầy tâm tư
Trúng tên giữa cõi mịt mờ
Chim trời gãy cánh, rớt bờ sương đeo…

Ai về qua bến cô liêu
Có nghe thổn thức bao điều dư âm
Có thương vạt nắng lụn tàn
Có sầu ánh mắt lỡ làng, chơi vơi

Xin cho lão chút nụ cười
Sưởi niềm giá lạnh góc đời đêm đen
Xin cho lão chút ánh đèn
Soi đường thả bước tìm quên cõi lòng…

03/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

CHẬP CHỜN TỈNH GIẤC

“Thơ Nhạc”

Em về thấp thoáng trong mơ
Dáng hoa ủ rũ bên bờ thu sương
Em đi, đi thẳng con đường
Giữa màn bóng tối ngập luồng heo may…

Chẳng nhìn thấy ở nơi đây
Có người lặng đứng héo gầy tâm tư
Vấn vương tự thuở bao giờ
Lạc hồn cảnh giới, thẫn thờ chơi vơi

Ngẩng đầu ngắm áng mây trôi
Mênh mang dĩ vãng, bồi hồi con tim
Không gian bốn phía im lìm
Vật vờ ảo ảnh khuất chìm xa xăm…

Giật mình tỉnh giấc ngỡ ngàng
Nghe niềm chua xót chảy tràn ruột gan
Xui chi lỗi nhịp tơ đàn
Để rồi day dứt mãi lần theo ta

Ngậm ngùi réo rắt lời ca
Dở dang điệp khúc, nhạt nhoà trăng sao
Biết bao kỷ niệm ngọt ngào
Hoá thành lam khói tan vào thinh không

Còn gì để nhớ để mong
Để không còn nữa nỗi buồn năm xưa
Để kia một chút âm thừa
Ru niềm quạnh quẽ canh khuya trở mình

Đâu đây lởn vởn ảnh hình
Ánh sầu diệu vợi đến gần bên tôi
Thu ba gợn sóng ửng ngời
Tiếng lòng da diết tình ơi! Hỡi tình…

07/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

CHIẾC ÁO CHO AI

“Thơ Nhạc”

Bao lần tôi muốn thăm em
Nhưng đâu còn nữa cánh thuyền năm xưa
Nên thôi, dưới ngọn gió lùa
Thả hồn dĩ vãng, dây dưa ánh làn…

Đôi khi giữa giấc muộn màng
Chập chờn lởn vởn, nhịp nhàng con tim
Thấy Ai lặng lẽ, im lìm
Nghiêng mình thả bước khuất chìm xa lơ

Để này chiếc bóng chơ vơ
Vòm thu quạnh vắng, lững lờ mây trôi
Đớn đau rẽ lối cuộc đời
Nay vào cõi mộng cũng thời nghe đau

Ôi trời! Một chiếc cầu cao
Dừng chân lặng ngắm, nghẹn ngào hư không
Câu thơ gửi khúc nhạc lòng
Nhịp dài êm ái, mênh mông thẫn thờ…

Bâng khuâng nỗi nhớ ngập bờ
Lan tràn cảm xúc, vật vờ tâm can
Gót chân dẫm lá thu vàng
Âm sầu vỡ nát, tím ngần heo may

Chuỗi ngày vương vấn còn đây
Mà quanh bốn phía phủ dày lam sương
Âm u quấn chặt khung buồn
Ngậm ngùi cỏ lá, tàn hương tiêu điều

Tôi em đốt cháy mộng chiều
Hay vòng mệnh số cô liêu phũ phàng
Để kia một chiếc áo choàng
Mặc vào sưởi ấm, ngỡ ngàng cho ai…

09/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

NGẬM NGÙI NỖI NHỚ MỘT THỜI

“Thơ Nhạc”

Đường chiều lối ngõ vắng tanh
Bầu treo giọt nắng mong manh phía bờ
Cây già rũ nhánh thờ ơ
Mặc con nhện trắng giăng tơ nửa chừng

Đâu đây tiếng dế ngập ngừng
Như thầm chẳng muốn phải dừng ngân nga
Để kia giữa khoảng nhạt nhoà
Mấy nhành dương liễu la đà rung rinh…

Nỗi buồn trống vắng không tên
Chơi vơi dĩ vãng, bồng bềnh tâm tư
Ta đi, đi dưới khung mờ
Để quên, để nhớ, để chờ đợi ai

Thuở nào ngây ngất men say
Câu thơ tình ái chứa đầy trong tim
Thênh thang nhẹ lướt mộng thuyền
Trăng vàng trước cửa, bến duyên đón chào

Lâng lâng cảm xúc dạt dào
Trải lòng khúc nhạc thanh tao dịu dàng
Cho đây với đó mơ màng
Ngập tràn sảng khoái tiếng đàn du dương

Bây giờ nẻo vắng con đường
Quanh bề bóng tối chờ buông mịt mùng
Mây sương bốn phía lạnh lùng
Xuôi dòng bát ngát phủ trùm không gian

Tạm ngồi cận góc hương tàn
Ngắm nhìn xơ xác, võ vàng, quạnh hiu
Lang thang gió lạc khung chiều
Ngậm ngùi nỗi nhớ tiêu điều dư âm…

11/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

THỔN THỨC TIẾNG LÒNG (2)

“Thơ Nhạc”

Ngẩng nhìn một đám mây bay
Miên man dĩ vãng chuỗi ngày long đong
Sông xanh nước chảy xuôi dòng
Nan thuyền mỏng mảnh bềnh bồng ra khơi…

Biết bao biến chuyển cuộc đời
Thăng trầm lẽ sống, đầy vơi nỗi niềm
Khi vui tiếng sáo êm đềm
Lúc buồn phận bạc bên thềm câu ca

Cũng rồi thấm thoắt trôi qua
Vầng trăng mười sáu nhạt nhoà không gian
Mới kia rực rỡ ánh vàng
Nay chìm lặng khuất, ngỡ ngàng sương buông…

Còn gì để luyến để thương
Để không còn nữa chuỗi buồn heo may
Bước chân sỏi đá nát hài
Dưới bầu lộng gió kéo dài thênh thang

Còn gì ghé bến sông Ngân
Ngắm cầu Ô Thước võ vàng tâm tư
Bâng khuâng tiếng hẹn, câu chờ
Ngậm ngùi mệnh số, thẫn thờ thu sang

Bây giờ bạn với cây đàn
Trải lòng khúc nhạc mơ màng phôi pha
Vấn vương kỷ niệm đậm đà
Kéo tình diệu vợi ngân nga giải sầu

Canh khuya trăng bạc mái đầu
Thả hồn nẻo vắng tìm câu thơ tình
Cho mang nỗi nhớ riêng mình
Chập chờn mảng trắng ảnh hình xa xăm…

13/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

LINH HỒN LANG THANG

“Thơ Nhạc”

Lặng ngồi ngắm áng mây trôi
Bâng khuâng dĩ vãng một thời năm xưa
Sông xanh in bóng rặng dừa
Con thuyền đánh cá giữa mùa ra khơi…

Cuộc đời lắm đỗi chơi vơi
Cuồng quay chuyển hoá giữa lời nhân gian
Khi yêu nắng rọi ngập tràn
Lúc hờn tẻ nhạt muôn vàn cung thương

Nay đà mái tóc điểm sương
Đèn khuya chiếc bóng, dặm trường tê chân
Vó câu in dấu khung tàn
Chập chờn nỗi nhớ, tím ngần heo may

Còn gì để chén để say
Ngoài khung lạnh giá chứa đầy rêu phong
Mênh mang xoải cánh phiêu bồng
Lặng thầm khúc nhạc xoáy vòng cô liêu

Đâu rồi thả bước chân chiều
Ngậm ngùi vỡ nát, tiêu điều dư âm
Xót xa lỡ nhịp tơ đàn
Kéo vòm lụn tắt vắt ngang bóng tình

Phôi pha mượn ảnh mượn hình
Đặt vào mảng trắng dưới vầng trăng nghiêng
Phong linh nhẹ thoảng bên thềm
Ru buồn thổn thức, chìm quên lạnh lùng…

Bây giờ sương khói mịt mùng
Lững lờ mây xám phủ vùng không gian
Xa xăm gió hú dặm ngàn
Linh hồn hẹn ước lang thang mộng đời…

14/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

NỖI ĐAU ĐỨT SỢI TƠ LÒNG

“Thơ Nhạc”

Chẳng ngờ một sớm đơm bông
Giờ đây rụng cánh bên dòng quạnh hiu
Bâng khuâng nỗi nhớ trăm chiều
Tiếng lòng da diết tiêu điều tơ vương…

Em về phương ấy mù sương
Vần gieo vỡ nát, đoạn trường tâm can
Tôi chân dẫm lá thu vàng
Chập chờn dĩ vãng, ngỡ ngàng con tim

Hết rồi những tối trăng lên
Say sưa điệp khúc êm đềm ngân nga
Bên trao chén mật đậm đà
Phía dần uống cạn để mà cho nhau…

Chẳng còn bến nước cầu ao
Bờ tre ngọn gió dạt dào đong đưa
Âm vang kẽo kẹt giữa mùa
Ru lời dỗ giấc hè trưa nắng hừng….

Nay thơ gãy đoạn nửa chừng
Khung tình héo hắt, tận cùng chơi vơi
Bức tranh vẽ bóng nụ cười
Ngậm ngùi lửa cháy, tàn rơi đáy hồ

Thênh thang mây khói lững lờ
Hướng vào diệu vợi mịt mờ tan phai
Bỏ kia khoảng trống đoạ đày
Linh hồn hẹn ước chuỗi ngày bơ vơ

Còn gì để nhớ, để mơ
Còn chi thắm thiết, thẫn thờ đợi mong
Nỗi đau đứt sợi tơ lòng
Cứ hoài rỉ rả, bềnh bồng tâm tư…

17/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

ẢNH MỜ BÊN CHIẾC BÓNG
THỜI GIAN

“Thơ Nhạc”

Mây đùn giữa cõi không gian
Dần theo khoảnh khắc ngập tràn âm u
Gió xa kéo thổi vụt vù
Vật vờ bốn phía dường như thẫn thờ…

Ta đang góp nhặt ảnh mờ
Đặt vào khoảng trống đợi chờ trăng lên
Bỗng đâu sấm sét vang rền
Bật làn điện chớp, bồng bềnh mưa rơi

Mênh mang khúc nhạc không lời
Tiếng lòng thổn thức từng hồi rung rinh
Mới hay ngã rẽ duyên tình
Một lần cảm thấu, trăm nghìn câu thơ…

Ai về qua bến sông mơ
Có nghe nức nở bên bờ quạnh hiu
Có trông thấy một túp lều
Bóng người trước cửa thả diều không dây

Bởi rằng! Chẳng thiếu mê say
Chẳng khô sức sống, chẳng đày đoạ tim
Chẳng mang ước vọng im lìm
Chẳng bầu bát ngát cánh chim bơ phờ

Nhưng ôi! Sóng nước lững lờ
Cánh thuyền lạc giữa mịt mờ lam sương
Xa xôi hải lý dặm trường
La bàn vỡ nát, nỗi buồn chơi vơi

Ngậm ngùi ngắm áng mây trôi
Nghe trong nỗi nhớ một thời trăng sao
Để kia dưới ánh bạc đầu
Chập chờn dĩ vãng, lệ trào trong tim…

18/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

HƯƠNG XƯA & NỖI NHỚ

“Thơ Nhạc”

Lưng tầng gió cuốn mây trôi
Về xa hun hút rã rời loang tan
Không gian vạt nắng lụn dần
Chim trời mỏi cánh ngỡ ngàng thênh thang…

Lặng ngồi cận góc thu tàn
Ngắm nhìn những chiếc lá vàng rơi bay
Bâng khuâng dĩ vãng chuỗi dài
Chân đời thả bước ngập đầy suy tư

Trái tim tự thuở bao giờ
Nhẹ nhàng nhịp đập giữa bờ trăng sao
Chứa chan khúc nhạc ngọt ngào
Đậm đà chân chất rót vào cho ai

Hương thơm gửi tặng bên này
Hạt lành phía ấy cứ ngày gieo thêm
Tới lui thăm viếng êm đềm
Tận tình giúp đỡ chẳng niềm phôi pha…

Thế rồi thấm thoắt trôi qua
Dần theo ngày tháng bôn ba dặm trường
Phong sương, cát bụi mịt mùng
Mưa dầm, sỏi đá ngập vùng chân đi

Biết bao khó nhọc thầm thì
Dẫy đầy cay đắng, ê chề miên man
Cố tay đẩy khối phũ phàng
Thu hình nung nấu ánh vàng trong tim

Bây giờ nẻo vắng im lìm
Cội tàn trước cửa, bên thềm rêu phong
Chơi vơi một chút phiêu bồng
Thẫn thờ nỗi nhớ cõi lòng hương xưa…

20/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

NỖI NIỀM

“Thơ Nhạc”

Chiếc xuồng năm lá trên sông
Chèo dang thẳng cánh xuôi dòng lăn tăn
Tiếng rao lanh lảnh trong ngần
Cả bầu sức sống chẳng màng phong sương

Mấy mươi cây số dặm trường
Mỗi ngày cứ thế, con đường sinh nhai
Biết bao vất vả chuỗi dài
Trui rèn sức bật, bàn tay nhịp nhàng…

Ô hay! Cảnh sống phũ phàng
Đẩy hồn xoải lướt rớt tầng chơi vơi
Bức tranh vẽ ảnh nụ cười
Hoá thành sẫm tím, rã rời rơi đâu

Ngậm ngùi khoảnh khắc chìm sâu
Dần theo ngày tháng giữa bầu quạnh hiu
Bâng khuâng lắm độ xế chiều
Chạnh buồn dĩ vãng, tiêu điều âm u…

Cũng rồi lặng lẽ từ từ
Xe đời chuyển bánh, ngàn thu đổi dời
Để nay có một bóng người
Thẫn thờ nẻo vắng, bồi hồi xa xăm

Vấn vương, nuối tiếc âm thầm
Kéo tình khúc nhạc lỡ làng, chơ vơ
Đêm đêm cận góc quạnh bờ
Chập chờn nỗi nhớ, vần thơ giải niềm

Sương đeo nhỏ giọt êm đềm
Nhẹ nhàng vẳng vọng bên thềm canh khuya
Phải chăng rỉ rả chỉ là
Tiếng lòng thổn thức, nhạt nhòa tan trôi…

24/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *