THÂM TRẦM NỖI NHỚ
“Thơ Nhạc”
Đò chiều đậu bến hoàng hôn
Chèo buông thõng nước, thả hồn nơi đâu
Mây trôi rải rác lưng bầu
Đẩy màn bóng xế vỡ màu thiên thanh…
Gió xuôi giũ nhẹ cây cành
Rớt vài mảnh phiến, giật mình lung lay
Đong đưa chút khoảnh khắc này
Cũng rồi lặng lẽ xoè tay hứng làn..
Ta mang nỗi nhớ thâm trầm
Thẫn thờ thả bước dưới hàng lam treo
Ngắm bao cảnh vật tiêu điều
Chạnh lòng dĩ vãng cánh diều ven sông
Thuở nào ai luyến, ai mong
Người đang ước vọng phiêu bồng thênh thang
Ghé thăm dầu chỉ một lần
Ngậm ngùi trắc trở cũng thầm phôi pha
Thuở nào ai khóc tình xa
Đàn tranh điệp khúc để mà tơ vương
Trái ngang, thắt thẻo đoạn trường
Góc đời lạnh giá gửi buồn cho tôi
Thuở nào dưới ánh trăng soi
Mài thanh kiếm báu, dạ ngời lung linh
Để kia thắm thiết nghĩa tình
Có này cánh hạc bồng bềnh chân mây…
Nay đà nắng ngả trời tây
Khói sương bảng lảng trải dài xa xăm
Nửa đau lỗi nhịp tơ đàn
Nửa hờn phận số phũ phàng chơi vơi…
26/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
ĐỂ KHÔNG CÒN NỮA
“Thơ Nhạc”
Chập chờn dĩ vãng không tên
Bâng khuâng nỗi nhớ, bồng bềnh chơi vơi
Dấu yêu, ảnh bóng, nụ cười
Quay tròn lởn vởn, đầy vơi thẫn thờ
Tơ vương tiếng hẹn, câu chờ
Rã rời tan tác giữa bờ heo may
Chung vai sưởi ấm chuỗi ngày
Góc đời lạnh giá từ nay chia lìa
Men say, mật ngọt đậm đà
Chẳng còn chi nữa để mà chung ly
Luyến lưu tấc dạ níu ghì
Nghẹn ngào khoảnh khắc, thầm thì chơ vơ…
Lối mòn khúc khuỷu quanh co
Dừng chân bến nước, ngắm đò đang bơi
Tâm tư bất chợt bồi hồi
Ngậm ngùi da diết một thời trăng sao
Bây giờ cổng kín tường cao
Âm vang khúc nhạc tan vào thinh không
Xa xăm xoải cánh phiêu bồng
Giật mình tỉnh giấc cõi lòng mênh mang
Em thuyền qua bến sông ngang
Phần tôi nẻo vắng âm thầm chân tôi
Dư hương đượm thắm một thời
Tận cùng cảm xúc chẳng rời con tim
Nay đành rẽ bước tìm quên
Để không còn nữa nỗi niềm chênh vênh
Để không phải thấy chữ tình
Bóng trời tím ngắt, rung rinh đáy hồ…
01/5/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
THAO THỨC NỖI NIỀM
“Thơ Nhạc”
Cuộc đời lắm đỗi suy tư
Trót mang khắc khoải, đợi chờ bâng khuâng
Trót đau thắt thẻo cõi lòng
Nghẹn ngào da diết, bềnh bồng câu ca…
Ai người kéo ánh trăng ngà
Để rồi cảm xúc nhạt nhoà buông lơi
Ai say giấc mộng nụ cười
Giật mình tỉnh thức bồi hồi canh thâu
Hỡi này! Lặng lẽ qua cầu
Cầu cao nhịp ngắn biết nào rung rinh
Tơ vương có mấy chữ tình
Chữ nào trọn cuối, chữ hình xa xăm
Ngậm ngùi giữa cõi dương trần
Tấc lòng thắm thiết, đượm ngàn yêu thương
Cớ sao thả bước trên đường
Ngập đầy sỏi đá, để buồn con tim?
Lỡ làng sóng nước con thuyền
Tay chèo thẳng hướng về miền đan mơ
Gió xuôi mấy độ lững lờ
Cuồng phong ập đến bất ngờ chơi vơi
Ngỡ ngàng ngắm áng mưa rơi
Mênh mang dĩ vãng một thời mây bay
Biết bao kỷ niệm đong đầy
Lạnh lùng bóng tối rải dày sương đeo
Còn gì để dưới khung chiều
Thẫn thờ ánh mắt bao điều dư âm
Còn gì để góc thăng trầm
Nghe từ nỗi nhớ tiếng đàn đong đưa…
04/5/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
THỔN THỨC DƯ ÂM
“Thơ Nhạc”
Lặng thầm da diết con tim
Nhìn sương phủ trắng bên thềm rêu phong
Biết bao kỷ niệm hương nồng
Mộng thuyền sải lướt bềnh bồng, thênh thang…
Xót xa mệnh số phũ phàng
Hoa vàng trước ngõ, ngỡ ngàng mưa tuôn
Đong đưa rũ cánh ven đường
Góc chiều lạnh giá, nỗi buồn tan hương
Bây giờ nẻo vắng mù sương
Tìm quên dĩ vãng quạnh trường, em đi
Nơi tôi cũng vẫn lầm lì
Chân đời thả bước, thầm thì tâm tư
Để rồi vẳng tiếng giã từ
Linh hồn hẹn ước, chần chừ, chơi vơi
Dư âm khúc nhạc không lời
Chập chờn nỗi nhớ, bồi hồi trăng nghiêng
Ngậm ngùi thao thức triền miên
Làm sao hiểu thấu nỗi niềm quanh co
Sông đưa có mấy con đò
Mấy người lữ khách, mấy chờ sang sông?
Chẳng còn xoải cánh phiêu bồng
Khung trời diệu vợi cõi lòng say sưa
Bâng khuâng kéo ngọn gió lùa
Gửi tình phương ấy để mà cho nhau…
Chẳng còn dưới bóng nguyệt lầu
Êm đềm, thắm thiết giải sầu mênh mang
Câu thơ, ý nhạc, cung đàn
Quyện hòa tửu ngọc, mơ màng du dương…
07/5/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TIẾNG TƠ LÒNG
“Thơ Nhạc”
Ai từng khóc áng mây bay
Ai nghe khúc nhạc đong đầy đau thương
Ai đi qua mấy chặng đường
Ai nhìn sóng nước gợn luồng lăn tăn…
Có buồn thấy chiếc đò ngang
Đón đưa lữ khách nhịp nhàng sang sông
Đến khi nắng tắt trên dòng
Thẫn thờ quạnh quẽ, cõi lòng chơi vơi…
Em về bên góc mù khơi
Còn tôi một kiếp lỡ rồi tơ duyên
Đôi ta chung gánh mộng thuyền
Phũ phàng mệnh số đẩy nghiêng tay chèo
Để nay dưới bóng thu chiều
Ảnh hình dĩ vãng tiêu điều dư âm
Xót xa kết tụ thâm trầm
Ngậm ngùi xơ xác, trào dâng tủi hờn
Để kia lởn vởn, chập chờn
Giữa bầu tuyết trắng tiếng đờn không dây
Ngân nga rỉ rả kéo dài
Tiếng lòng da diết, u hoài mênh mang
Nghẹn ngào đánh mất vầng trăng
Tìm đâu nỗi nhớ, bước lần chân đi
Cho tim điệp khúc thầm thì
Sưởi niềm lạnh buốt kéo ghì rung rinh
Cho thêm một chút chữ tình
Lưng trời bát ngát bồng bềnh tơ vương
Xoa đau nức nở mảnh hồn
Yêu anh là chỉ…để buồn cho tôi…
09/5/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
CHƠI VƠI ẢO ẢNH
“Thơ Nhạc”
Trăng buồn trăng khuất canh khuya
Còn ta nỗi nhớ, ta về nơi đâu
Để không phải thấy lưng bầu
Nắng chiều lụn tắt gợi sầu tan phai…
Thuở nào dưới ánh trời mây
Hồn thơ xoải cánh lướt dài không trung
Chẳng nao khói toả mịt mùng
Chẳng sầu mưa đổ ngập vùng thênh thang
Nửa phần vai gánh cung đàn
Nửa cầm một đóa hoa vàng hương thơm
Sớm hôm bát ngát lượn vờn
Vui cùng thoảng gió chập chờn lam treo
Thế rồi bỗng chốc niềm yêu
Từ nơi cảm xúc dập dìu lăn tăn
Câu ca điệp khúc thăng trầm
Chuyển mình vun vút mấy tầng non cao
Lững lờ thả bóng chìm sâu
Mênh mang tiếng nhạc len vào con tim
Du dương, réo rắt êm đềm
Điệu đồng thắm thiết bên thềm lung linh…
Tiếng gà tỉnh giấc bình minh
Thì đâu còn nữa ảnh hình tơ vương
Không gian khoảng tối ngọn luồn
Giũ bờ cỏ lá hàn sương giọt dài
Ô hay! Ô hỡi ! Ô này!
Ai bày chi khéo để hoài tâm tư
Bâng khuâng kéo vạt thu mờ
Ngắm nhìn ảo ảnh, thẫn thờ chơi vơi…
12/5/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
LẼ PHÙ VÂN
“Thơ Nhạc”
Đường chiều nẻo vắng quanh co
Hàng cây rũ nắng thẫn thờ buông tay
Sương lam phận số đọa đày
Khung mờ kết tụ, nằm ngay ánh tàn,
Chim đơn xoải cánh dặm ngàn
Lưng trời diệu vợi nhịp nhàng say sưa
Thênh thang khoảnh khắc ngọn lùa
Ru hồn viễn xứ đong đưa quạnh niềm
Ta mang nỗi nhớ nối liền
Chuỗi dài dĩ vãng truân chuyên dập dồn
Khi quên, tiếng hát cung đờn
Lúc buồn chạnh nhớ, từng cơn bên lề…
Kiếp đời thả bước chân đi
Làm sao chẳng thể những gì cho tim
Lắm bao thắm thiết, êm đềm
Cũng nhiều bóng tối, chênh vênh cõi lòng
Cuốn tròn hai mớ bòng bong
Đây gieo khúc nhạc, nọ dòng sông thu
Du dương vướng dính sương mù
Dạt dào lẫn lộn trầm tư não nùng
Đôi khi cảm thấy tận cùng
Rã rời thân xác, mịt mùng cheo leo
Mỏi tay cố lấy chân khều
Ba lần bốn lượt tiếng kêu âm thầm…
Bây giờ trước lẽ thăng trầm
Góc nhìn biến đổi, bình tâm nhẹ nhàng
Bởi kia giữa cõi dương trần
Điệp trùng sóng nước, phù vân lững lờ…
17/5/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
GIỮA BÓNG TỐI CUỘC ĐỜI
“Thơ Nhạc”
Chẳng từng nghe tiếng chim kêu
Làm sao hiểu thấu những chiều mưa giăng
Mây che sấm chớp lưng tầng
Cánh ngàn xoải lướt giữa màn âm u…
Chẳng nhìn chiếc lá mùa thu
Làm sao hiểu thấu vụt vù thêm đau
Thuở nao óng mượt sắc màu
Nay đà khô héo, nghẹn ngào buông tay…
Ai người có hiểu có hay
Niềm thương nỗi nhớ đoạ đày tâm can
Dây tơ quyện ánh trăng vàng
Phong cuồng dữ dội, lỡ làng dây tơ
Dương tàn rũ nhánh chơ vơ
Bâng khuâng tấc dạ, thẫn thờ mênh mông
Tâm tư gửi áng phiêu bồng
Ngậm ngùi bóng tối, cõi lòng chơi vơi…
Để rồi đánh mất nụ cười
Để rồi day dứt, một đời thu đưa
Chửa đông gió lạnh thổi lùa
Chửa hè phượng vĩ bầu trưa nắng hừng
Ta đang thả mắt tận cùng
Chỉ toàn u ám, mịt mùng xa xăm
Bước chân lặng lẽ âm thầm
Nhích từng chút một, trào dâng nỗi niềm
Xuân xưa sóng nước con thuyền
Tay chèo êm ái về miền thênh thang
Xuân nay lẫn lộn lá vàng
Hững hờ thưởng thức, mơ màng đâu đây…
19/5/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
LÃO CÂU CÁ
“Thơ Nhạc”
Lưng trời loáng thoáng mây bay
Lưa thưa vạt nắng ngả dài ven xa
Không gian lặng lẽ xế tà
Chập chờn ngọn gió ngân nga quạnh bờ…
Chơ vơ chiếc bóng hững hờ
Chẳng màng bát ngát lững lờ lam trôi
Mặc kia mảng trắng rã rời
Kệ này bốn phía từng hồi âm vang…
Lão ngồi câu cá kiếm ăn
Hay treo phận số cõi tầng cô liêu
Cớ sao thỉnh thoảng ngước chiều
Ngậm ngùi khoé mắt, tiếng kêu cõi lòng…
Xuân xưa xoải cánh phiêu bồng
Nụ tình chớm nở, hoa hồng đưa hương
Nấu nung vó ngựa dặm trường…
Gom tròn tất cả, nỗi buồn con tim…
Nghẹn ngào bỗng chốc đảo điên
Biết bao tức tưởi gắn liền tâm tư
Dở dang chẳng kịp giã từ…
Để sầu quặn thắt, thẫn thờ xa xăm…
Nay đà tóc muối, da thâm
Cây khô rụng nhánh dưới hàng mây thưa
Vấn vương kỷ niệm giữa mùa
Chỉ còn khoảng nhớ dây dưa chuỗi ngày
Ai say thả bước đỉnh đài
Ai mừng gặt hái chất đầy trong kho
Ai vui khúc nhạc câu hò
Còn đây lão với nỗi chờ mênh mang…
30/5/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
THƠ TIM & ẢO ẢNH
“Thơ Nhạc”
Sương mù phủ bóng tà dương,
Bờ râm nhạc dế, gợi buồn mênh mang
Dây tơ quyện kết chữ vàng
Biển tình trắc trở, lỡ làng thu đưa…
Men nồng mấy chén say sưa
Câu thơ mấy đoạn mới vừa cạn tim
Cho thôi nỗi nhớ gắn liền
Ngậm ngùi da diết, triền miên chập chờn
Để kia nửa mất nửa còn
Mất lầu nguyệt quế, mất hồn trăng sương
Mất bên khoảng vắng con đường
Bóng người đứng đợi dưới vòm heo may
Nửa còn những áng mây bay
Gieo trăm khúc nhạc chứa đầy thương đau
Ngâm nga rỉ rả điệp sầu
Gợi niềm vương vấn thuở nào…khôn nguôi…
Lặng nhìn một đoá sao rơi
Tan nhanh vệt ánh lưng trời xa xăm
Có như chuỗi sống thăng trầm
Cũng rồi khoảnh khắc phù vân mịt mùng?
Thơ tim viết chữ tận cùng
Viết dòng nước bạc, viết vùng thanh tao
Viết êm ái nhịp qua cầu
Viết niềm dĩ vãng chẳng sầu cho thơ…
Nhưng ôi! Chẳng có bao giờ
Tiếng lòng thổn thức, ầu ơ ru tình
Bởi kia chỉ bóng với hình
Đặt vào khoảng tối, thình lình mưa rơi…
05/6/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)