Dòng Thơ Nhạc – 4

Nguyễn Thành Sáng

THĂNG TRẦM ĐIỆP KHÚC
TÌNH YÊU

“Thơ Nhạc”

Lặng lẽ người đi dưới bóng gầy
Mái sầu điểm trắng, khóe buồn lay
Vấn vương, nhung nhớ hình xưa cũ
Chất ngất niềm yêu ở lối này…

Em về qua bến đò ngang
Còn tôi ngày tháng dưới hàng mây trôi
Duyên đan mộng ước một thời
Ngậm ngùi chua xót, rã rời trăng sao

Đêm đêm gió hú thì thào
Gợi sầu vương vấn, nghẹn ngào dư hương
Bâng khuâng nỗi nhớ gợn buồn
Chập chờn ảnh bóng con đường xuân xưa

Trong tay êm ái giữa mùa
Dạt dào cảm xúc đủ vừa đôi tim
Ngân nga quyện khúc dịu hiền
Ru hồn sánh bước về miền thênh thang

Ôi thôi! Bất chợt ngỡ ngàng
Tơ đàn vụt đứt, lỡ làng câu ca
Mênh mang hụt hẫng nhạt nhoà
Chạnh lòng thổn thức, la đà chơi vơi

Nghẹn cả lời, nuối tiếc thời
Bờ ngang dãy phiến, ánh ngời sương treo
Ô hay! Ai lấy khung chiều
Đặt vào bóng tối, đìu hiu khóe nhìn

Mơ sâu mơ thấy chữ tình
Canh tàn tỉnh giấc, bồng bềnh chân mây
Âm vang mộng dở ngập đầy
Để hình lởn vởn, kéo dài tâm tư…

Trăng thương toả sáng đợi chờ
Trăng tàn lụn tắt thẫn thờ tên trăng
Câu thơ ý nhạc gieo vần
Thăng trầm điệp khúc ngàn năm vẫn này…

Biết bao kỷ niệm, biết bao thương
Dang dở bài ca nửa chặng đường
Để độ đông chiều hay nắng hạ
Mảnh hồn dĩ vãng đọng hàn sương..

28/1/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

BƯỚC CHÂN THẦM THÌ

“Thơ Nhạc”

Mây trắng, bụi mờ loáng thoáng bay
Lui lui tới tới vẫn nhiều đây
Mà sao như thể không màng bận
Chỉ thấy con tim trỗi nhịp dài…

Đường chiều lạnh gió heo may
Bờ rêu rụng nắng héo gầy chơi vơi
Không vui mà ráng nụ cười
Để bền dai sức khoảng trời chân đi

Một hai ba bốn thầm thì
Nhịp nhàng sải bước, sá gì chông gai
Hiên ngang thẳng tới độ dài
Để này rút ngắn chuỗi ngày bôn ba

Ô là…ô lá ồ la
Đường thăm thẳm cuối thế mà không sao
Mặc kia biển thét gió gào
Kệ này bóng tối ngập bầu thênh thang

Đã quen nửa độ phong trần
Đã dày nỗi nhớ lỡ làng chia ly
Thì nay dẫu có chuyện gì
Vẫn là thêm chút lầm lì con tim

Túi ít tiền, chẳng có thuyền
Nhưng lòng muốn đến cứ niềm tin sâu
Sông xanh nước chảy qua cầu
Cầu cao cầu thấp vẫn bầu mây trôi

Tạm dừng nhẹ vuốt mồ hôi
Nhìn ngang dãy phiến, đầy vơi mảng mờ
Sương giăng, sương thấp lững lờ
Buồn cây rụng nhánh, hững hờ sương bay

Ô hay! Cũng vẫn thế này
Khung trời chập tối phủ dày lam sương
Muôn năm kết tụ ven đường
Chập chờn lấp loé rồi buông khuất chìm

Riêng ta vẫn cứ âm thầm…

Vầng trăng mười sáu đượm thanh tao
Rọi sáng tâm tư ửng sắc hào
Bến nước, du thuyền, chân lữ khách
Giờ đây lắng đọng được là bao…

30/1/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

TÌM ĐÂU NỖI NHỚ 

“Thơ Nhạc”

Như rằng em đã quên tôi
Tình xưa thuở ấy mất rồi hôm nay
Thì thôi cũng phải ráng này
Gom tròn trọn khối héo gầy chôn sâu…

Em đi cứ thẳng qua cầu
Khỏi dừng ngoảnh mắt, để sầu dư hương
Xem kia mấy độ xuân vườn
Chỉ là ảnh bóng màn sương lững lờ

Cuộc đời chẳng giống như thơ
Chẳng như gối mộng những giờ thênh thang
Chẳng ngân tiếng nhạc cung hằng
Chỉ toàn ảo ảnh ngỡ ngàng, chơi vơi

Khi vui sẵn gió mượn cười
Lúc hờn nhẹ khuất dễ thời chia xa
Mơ khuya rực rỡ ngọc ngà
Giật mình tỉnh giấc chỉ là đêm đen…

Tôi nhớ thuyền, dáng em hiền
Vạn ngàn nỗi nhớ, triền miên chập chờn
Nghe đau xé nửa mảnh tròn
Gửi bầu dĩ vãng, hoàng hôn mịt mùng

Ô hay! Ô hỡi! Lạnh lùng
Nhìn dây rạn nứt chẳng dùng được chi
Câu ca điệp khúc thầm thì
Ngậm ngùi dang dở, hình đi bóng về

Mênh mang nẻo vắng quạnh bề
Hàng mây phủ trắng kéo lê nắng tàn
Thu đưa rụng lá khô vàng
Tìm đâu nỗi nhớ, để ngàn tơ vương…

09/2/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

 TIẾNG KÊU ÂM THẦM

“Thơ Nhạc”

Giờ còn ai nữa để cho anh
Thỉnh thoảng trầm ngâm dưới nắng tàn
Lởn vởn chập chờn kia ảnh bóng
Trào dâng bất chợt những cung đàn

Sương mờ dạ ánh hoàng hôn
Tình xa ngõ khép chập chờn miên man
Thu phai ngập lá rụng vàng
Thẫn thờ lữ khách, ngỡ ngàng chân đi…

Ai ngồi bên góc tình si
Tay ôm gối mộng thầm thì tơ vương
Ai đau dang dở đoạn trường
Ngập đầy da diết, võng buồn đong đưa…

Phần ta cũng vẫn bốn mùa
Cung đàn quạnh quẽ dây dưa nhịp dài
Khi vui xoải lướt đỉnh đài
Lúc sầu nỗi nhớ nhìn mây lững lờ…

Bởi còn chi nữa mà mơ
Đâu nghe dế nhạc, đợi chờ trăng lên
Đâu theo cánh gió gửi tình
Đâu vào cõi mộng ghép hình chung đôi…

Bởi cuộc đời, chỉ thế thời
Đêm đầy rực sáng để rồi đêm đen
Hoa xuân nở rộ trên thềm
Thiều quang ngả bóng, rũ mềm, hương tan

Thôi thì những lúc trào dâng
Niềm thương dĩ vãng, mượn đàn phôi pha
Dư hương mộng ái vẫn là
Thăng trầm nốt nhạc, ngân nga nỗi lòng

Sáo giờ, sáo đã qua sông
Bỏ kia khoảng trống, chiếc lồng quạnh hiu
Chơ vơ dưới góc thu chiều
Trăm ngàn nỗi nhớ, tiếng kêu âm thầm…

Còn ai khéo cột, giả làm ngơ
Để khiến cho anh lắm thẫn thờ
Rung cảm từng hồi theo nỗi nhớ
Bên lề thu quạnh bật hồn thơ.

12/2/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

TIẾNG LÒNG DĨ VÃNG

“Thơ Nhạc”

Ngậm ngùi, tình ngỡ đơm bông
Nào hay sương khói phủ dòng quạnh hiu
Tơ duyên ấm áp mộng chiều
Giờ đây vỡ nát tiêu điều mây bay…

Thôi đành gửi gió heo may
Đem bao chuỗi nhớ giấu ngày trôi qua
Chẳng mong kéo ánh trăng tà
Chỉ này dĩ vãng cố nhoà trong tim

Sông xanh cứ mãi im lìm
Con thuyền thuở ấy lặng chìm nơi đâu
Bóng ai khuất vạt chân cầu
Chỉ còn dư ảnh, nhạt màu hương đưa…

Bâng khuâng mấy độ giữa mùa
Mù sương phủ trắng gió lùa không gian
Chơ vơ thả bước chân tàn
Bóng tình lữ khách ngàn cân rã rời…

Trăng xưa êm ái gọi mời
Nay bầu nắng tắt đầy vơi úa tàn
Du dương khúc nhạc mơ màng
Biến thành loãng tiếng, bàng hoàng mênh mang…

Thu nao ước nguyện đá vàng
Thu này rẽ lối, ngỡ ngàng chia ly
Nỗi đau cứ mãi kéo ghì
Giữa ngàn nhịp đập thầm thì bên trong

Tơ vương gửi cánh phiêu bồng
Dặm trường cát bụi cõi lòng chơi vơi
Thơ nay vẽ bóng nụ cười
Mà nghe nỗi nhớ một thời xa xăm…

14/2/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

TIẾNG LÒNG HOÀI NIỆM

“Thơ Nhạc”

Những tối mưa rơi lạnh mái đầu
Phì phà nhả khói, vọng về đâu
Kề bên kẽ vách lời non nỉ
Điệp khúc ngân nga, gợi mối sầu…

Ngỡ này tình đã chôn sâu
Nào hay ẩn chứa giọt sầu canh khuya
Mây sương bảng lảng la đà
Phủ trùm bóng tối, xuyên qua cõi lòng…

Lối mòn dư ảnh chập chờn
In bầu thoảng mát tiếng hồn năm xưa
Âm vang nức nở đủ vừa
Gợi niềm chạnh nhớ trăng đưa nẻo về

Sông trôi sóng vỗ ngập bề
Thuyền thơ vạn kỷ chẳng hề miên man
Xui chi bẻ gãy cây đàn
Để vầng nguyệt khuyết, võ vàng, chơ vơ

Thu nao quyện gió lững lờ
Thu này nghẽn vách, thẫn thờ chia ly
Gieo duyên kết tụ những gì
Trả vào tận cõi mộng thì tan phai…

Chuỗi tháng ngày chất ngất đầy
Nghẹn ngào khoé mắt, héo gầy con tim
Dây tơ khúc nhạc êm đềm
Hoá thành ảo ảnh cánh thuyền xa khơi

Trăng khuya rọi bóng cuộc đời
Dạ làn nhấp nhố, nửa vời lăn tăn
Nửa kia vẫn mãi nhịp nhàng
Xuôi dòng nước bạc, ngỡ ngàng mênh mông

Mơ đan sưởi ấm lửa hồng
Trở mình tỉnh giấc, gió lồng mưa tuôn
Câu thơ viết giữa canh trường
Dường như lởn vởn ảnh buồn đâu đây…

Đêm đêm thắt thẻo, dạ miên man
Khom nhặt gần xa đoá nhạt tàn
Ngắm nghía quanh bề phơi rải rác
Từng cơn xúc động lẽ phù vân…

15/2/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

NGẬM NGÙI TƠ VƯƠNG

“Thơ Nhạc”

Êm đềm thắm đượm dưới trăng sao
Cạn tận bấy nhiêu điểm sắc bầu
Khoảnh khắc tượng hình trên mỏng mảnh
Để rồi định phận khuất chìm sâu…

Tôi về với bến cô liêu
Tìm quên dĩ vãng những chiều trong tôi
Chân theo lối ngõ cuộc đời
Dấu hằn sỏi đá, dưới trời hanh trưa…

Duyên tan đọng chút âm thừa
Chạnh lòng nỗi nhớ, nhẹ khua bóng tàn
Đôi khi giữa giấc muộn màng
Giật mình ảo ảnh, ngỡ ngàng đêm đen

Ai vui trăng sáng rọi thềm
Ai mừng cửa gió thênh thang xoải dài
Còn đây cũng vẫn tháng ngày
Khu vườn cạn nước, cố tay đắp bờ

Bao thu ngắm ánh nhạt mờ
Ngẩng nhìn bát ngát lững lờ mây sương
Mênh mang khoảnh khắc gợn buồn
Thâm trầm lặng lẽ, mượn đàn phôi pha…

Còn nữa đâu chuỗi ngọc ngà
Cùng Ai gối mộng ngân nga câu thề
Còn đâu khuya khoắt quạnh bề
Ngàn đau cách trở kéo lê vạn sầu

Còn đâu nẻo vắng qua cầu
Thẫn thờ khựng bước, tím màu nước trôi
Yêu đương chất ngất đỉnh rồi
Mà ôi! Chỉ biết ngậm ngùi đắng cay

Mảnh vườn ngập gió heo may
Mộng tình se sắt, đoạn đoài chơi vơi
Em đi rẽ bóng cuộc đời
Để tôi nỗi nhớ một trời tơ vương…

Êm đềm thắm đượm dưới trăng sao
Cạn tận bấy nhiêu điểm sắc bầu
Khoảnh khắc tượng hình trên mỏng mảnh
Để rồi định phận khuất chìm sâu…

18/2/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

NGỌN GIÓ HOÀNG HÔN

“Thơ Nhạc”

Có những hoàng hôn lang thang ngõ phố
Canh cánh lòng, trăn trở mãi không thôi
Còn đâu nữa một thời xuôi ngọn gió
Hướng lộng ngàn đây đó nhịp nhàng bơi…

Sương chiều vắt vẻo đầu non
Dần tan giọt nắng gợi buồn không gian
Chân ai khựng gót lỡ làng
Mắt ai chờ mỏi, ngỡ ngàng mây bay…

Còn ta cũng vẫn kéo dài
Thăng trầm lẽ sống, chứa đầy tâm tư
Đêm sâu thao thức quạnh bờ
Miên trường trăn trở, chơ vơ đỉnh bầu

Thu xưa êm ái qua cầu
Cầu cao khoảng dốc có nào ngại chi
Phương xa gió hú mộng thì
Nẻo gần khúc nhạc những gì cho tim

Ô hay! Dâu bể nối liền
Nan thuyền mỏng mảnh, truân chuyên tay chèo
Khi yên, giấc điệp căn lều
Lúc tràn nỗi nhớ, trăm điều ngân nga…

Sớm xế tà, cảnh với nhà
Để rồi thấm thoắt trôi qua tuổi đời
Xuân xanh mới đó rạng ngời
Xuôi dòng nước bạc, bóng người đêm đơn

Bao năm trước lẽ mất còn
Giờ như cảm thấy chập chờn trăng đưa
Phải kia tiếng vọng âm thừa
Từ nơi dĩ vãng mới vừa rung rinh ?

Cho thêm một chút chữ tình
Sưởi niềm giá lạnh trước nghìn heo may
Cho đông tuyết trắng ngập dày
Chùm tia lửa nhỏ đủ này bung hơi…

Có những đêm ngậm ngùi bên mái vắng
Khối âu sầu trĩu nặng cả tâm tư
Hình kỷ niệm vật vờ, loang loáng ảnh
Lắc lư bầu hiu quạnh, lạnh chơ vơ…

20/2/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

TẠ TỪ ẢO ẢNH

“Thơ Nhạc”

Trăng đêm nay vành cong treo lờ lững
Khuyết nghiêng mình, khấp khểnh phóng hàng tia
Bầu tĩnh lặng canh khuya hình lởn vởn
Mảng sương mờ gió gợn đẩy đong đưa…

Góc đời thả giấc mơ trăng
Dần theo ngày tháng, thâm trầm mênh mang
Hiên treo sẵn một cây đàn
Mà kia cảnh vắng, ngỡ ngàng không ai…

Chân đơn dẫm nát gót hài
Hồn gieo điệp khúc ngập đầy trong tim
Du dương tiếng nhạc êm đềm
Đậm đà chan chứa bên thềm ngân nga

Xuân theo cánh gió la đà
Hè phơi phượng vĩ, nhẹ xoa ánh hồng
Thu giăng nước bạc xuôi dòng
Đông trùm tuyết trắng, trải lòng đêm sương

Bao năm thả bước dặm trường
Khi mừng sưởi ấm, lúc buồn mưa ngâu
Vấn vương mấy nhịp qua cầu
Thẫn thờ nỗi nhớ sắc màu lung linh…

Bóng với hình, chữ với tình
Cũng rồi lặng lẽ bồng bềnh mây trôi
Canh khuya êm ái nụ cười
Tiếng gà gáy sáng ngậm ngùi chơ vơ

Ta ngồi nắn nót vần thơ
Vần thơ bỗng cháy giữa bờ quạnh hiu
Mới hay nắng ngả lưng chiều
Điệp trùng ẩn hiện chỉ điều hư không

Bâng khuâng kéo sợi tơ lòng
Chập chờn ảo ảnh, mảnh hồn chơi vơi
Đành thôi khép cửa mộng thời
Trăng chìm đáy nước, chỉ ngồi xem trăng…

Đông sẽ đến, tuyết băng trùm khắp nẻo
Cây đứng buồn, thắt thẻo, nghẹn chơi vơi
Hồn cự phách ngời ngời hương phản chiếu
Tan loãng dần, nặng trĩu bóng đơn côi

24/2/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

NỖI NIỀM RẼ LỐI

“Thơ Nhạc”

Vậy mà không thể như mong ước
Đành phải lặng yên với thẫn thờ
Da diết từng hồi theo tưởng nhớ
Lan man luẩn quẩn tợ vu vơ…

Hỏi thầm khi bước qua sông
Vì sao cảm thấy cõi lòng không vui
Tâm tư chất ngất ngậm ngùi
Chứa đầy da diết, từng hồi nghe đau…

Đưa tay vuốt nhẹ mái đầu
Nửa bờ lấm tấm khép màu thu sương
Mênh mang ánh mắt đọng buồn
Gói tròn khúc nhạc đoạn trường câu ca

Phải chăng giữa buổi xế tà
Lỡ làng tiếng hẹn, lệ nhoà hoen mi
Hay rơi, vỡ nát câu thề
Để sầu phận số ngập bề chênh vênh…

Bây giờ góc đứng mình ên
Chập chờn dĩ vãng, gợi niềm bâng khuâng
Cố nghiêng với lấy cây đàn
Mà ôi! Sợi đứt, ngỡ ngàng buông lơi?…

Hỏi rồi ngắm áng mây trôi
Dần theo thời khắc rã rời xa xăm
Bức tranh vạn kỷ thâm trầm
Biển trời bát ngát, phù vân sớm chiều

Tạm dừng ngắm bến cô liêu
Âm vang thoảng gió nhẹ khều bên tai
Giống như một tiếng thở dài
Khơi lòng chạnh nhớ, hình ai quạnh bờ…

Dẫu thẫn thờ, luống vật vờ
Đành thôi rẽ lối, hững hờ con tim
Bởi kia ấp ủ mộng thuyền
Để rồi chỉ biết nỗi niềm trong ta…

Bởi là cái bóng của mơ đan
Dẫu đáy tâm tư ấp ủ tràn
Nhưng cũng chỉ là màn mỏng mảnh
Vật vờ loáng thoáng giữa thâu canh…

27/2/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

 

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *