Phải Chi – Thơ Nỗi Niềm

Phải Chi

Lặng lẽ chiều nay ta xuất hồn
Ngao du thưởng ngoạn cảnh hoàng hôn
Say nghe tiếng suối reo êm ả
Cảm ngắm cành nghiêng tụ ánh tròn…

Lững lờ chầm chậm cận hàng mây
Nhè nhẹ từ từ đặt ngón tay
Khều tới khều lui xem thử nhé
Ai dè mới đó rã nhiêu đây

Mây giận mây hờn bởi tại đau
Hú kêu ngọn gió thổi dùm mau
Kẻo thôi lát nữa “ông thần ấy”
Cắc cớ đùa dai, xám hết màu…

Chơi vơi còn lại chỉ mình ta
Giữa cõi thênh thang bóng xế tà
Loáng thoáng chập chờn trong tấc dạ
Cung đàn quạnh quẽ nhịp ngân nga

Luẩn quẩn, loanh quanh, nỗi thẫn thờ
Làm rung rinh nhẹ mấy đường tơ
Nhưng rồi chợt tỉnh nhìn xa đẳng
Lởn vởn vòng cong ửng vạt mờ

Ô kìa! Sắp sửa nổi lên trăng
Khoảng lộng rồi đây sẽ sáng bừng
Lóng lánh rạng ngời loang tỏa khắp
Rõ hình vạn vật dưới không gian

Ta đảo lượn quanh rồi đáp xuống
Bước dài thong thả ngắm nhìn vui
Chừng nào thấy mỏi thì dừng lại
Êm ái nghỉ chân cận gốc xoài

Hương xoài dìu dịu thật mê ly
Dào dạt lâng lâng thả bước về…
Hoàng hậu mà ơ! Chưa kịp cưới
Chắc rằng đang đợi trẫm trong đây…

Khò…khò…ớ…ớ…khò…khò…ớ…
Văng vẳng bên tai tiếng gọi chờ
Mở mắt, giật mình xoa vuốt mặt
Thì ra trẫm…trẫm…mới vừa mơ

Hùi hụi tiếc cho giấc mộng vàng
Lạc vào cảnh giới đượm ngần xanh
Phải chi là thật, không là mộng
Có lẽ ta đây sẽ gặp nàng…

31/12/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *